CHÄ‚M SÓC KHÃCH HÀNG
PHÃ’NG KINH DOANH
PHÒNG KỸ THUẬT

CHÄ‚M SÓC KHÃCH HÀNG
PHÃ’NG KINH DOANH
PHÒNG KỸ THUẬT
Hiá»n nhân thưá»ng thưá»ng là nói vá» những ngưá»i có tài năng cứu nhân độ thế, đức hạnh cao thượng. Cổ nhân luôn luôn lấy tiêu chuẩn chá»n ngưá»i gồm nhiá»u mặt cả đức lẫn tài, và không há» coi đức vá»›i tài như nhau, mà là vô cùng coi trá»ng vị trí thống soái và tác dụng chá»§ đạo cá»§a Äức đối vá»›i tài, đặt Äức lên trên cùng. “Tài giả đức chi tư, đức giả tài chi soái” (Tạm dịch: Ngưá»i có tài chỉ là phụ, ngưá»i có Äức má»›i quan trá»ng). Tư Mã Quang thá»i Bắc Tống căn cứ theo quan hệ giữa Äức vá»›i tài Ä‘ã chia ngưá»i ta ra làm 4 loại: Äức tài toàn vẹn là Thánh nhân, Äức tài Ä‘á»u kém là ngưá»i ngu, Äức trên tài là quân tá», tài hÆ¡n đức là tiểu nhân. Khi dùng ngưá»i, tốt nhất là lá»±a chá»n Thánh nhân, sau Ä‘ó là quân tá», nếu như Ä‘á»u chẳng có, thì thà chá»n ngưá»i ngu còn hÆ¡n chá»n tiểu nhân. Bởi vì có tài mà vô Äức là loại ngưá»i nguy hiểm nhất, so vá»›i loại ngưá»i không tài không Äức thì còn tồi tệ hÆ¡n. Khang Hy thá»i nhà Thanh dùng ngưá»i tài thì có má»™t tiêu chuẩn nhất quán như sau: “Quốc gia dùng ngưá»i, cần phải lấy Äức làm căn bản, tài nghệ chỉ là thứ yếu”. “Tài Äức Ä‘á»u cao thì tốt, nếu có tài mà kém Äức, thì cÅ©ng không bằng có Äức mà không có tài”.
Thá»i kỳ Chiến quốc có má»™t câu chuyện rằng: Ngụy Huệ Vương há»i Tá» Uy Vương:“Ông là Vương nước Tá», chắc hẳn là thu tháºp được nhiá»u bảo váºt?”
Tá» Uy Vương Ä‘áp: “Không có”.
Ngụy Huệ Vương nói: “Nước nhá» như nước tôi, cÅ©ng Ä‘á»u có tàng trữ mấy viên minh châu lá»›n đưá»ng kính cả tấc, loại trân châu ấy phát ra ánh sáng có thể chiếu rá»i 12 chiếc xe. Ông là vua nước lá»›n như thế, tại sao má»™t chút bảo váºt cÅ©ng chẳng có?”.
Tá» Uy Vương nói: “Châu báu quý nhất cá»§a nước tôi là ngưá»i tài, bảo váºt này so vá»›i bảo váºt mà ông nói thì không như nhau. Tôi có má»™t bá» tôi tên là Äàn Tá», tôi phái ông ta trấn thá»§ Cao ÄÆ°á»ng, ngưá»i nước Triệu ở phương Bắc không dám xâm phạm. Có má»™t bá» tôi khác tên là Kiá»m Phu, tôi phái ông ta Ä‘óng ở Từ Châu, có thể quản lý hÆ¡n 7000 há»™ dân từ bốn phương trá»i lui tá»›i. Tôi còn có má»™t bá» tôi tên là Loại Thá»§, dưới sá»± quản lý cá»§a ông ta trăm há» an cư lạc nghiệp, đồ váºt Ä‘ánh rÆ¡i trên đưá»ng không ai nhặt lấy, Ä‘êm không cần phải khóa cá»a. Châu báu như thế, quang minh chói lá»i nghìn dặm, chứ Ä‘âu chỉ có 12 cá»— xe?”. Tá» Uy Vương như váºy là Ä‘ã nói ra nguyên nhân tại sao nước Tá» giàu mạnh.
Thừa tướng Gia Cát Lượng thá»i Thục Hán lúc lâm chung bèn đỠcá» vá»›i Háºu Chá»§ giá»›i thiệu Tương Uyển làm quan Tướng quốc, nói rằng bình thưá»ng ngưá»i ấy chú trá»ng việc tu thân, có Äức hạnh cao thượng, biết nghe lá»i trung, làm việc vô tư. Sau khi Gia Cát Lượng qua Ä‘á»i, Tương Uyển má»—i ngày xá» lý hàng vạn việc, lấy việc chính sá»± và chăm sóc cho nhân dân làm cÆ¡ bản, độ lượng khoan dung, không phụ hy vá»ng cá»§a má»i ngưá»i. Lúc Ä‘ó nước Thục yếu nước Ngụy mạnh, nước Ngụy có rất nhiá»u nhân tài kiệt xuất, nhiá»u lần Ä‘ánh Thục, váºy mà Tương Uyển và Khương Duy có thể bảo vệ được nước Thục trong suốt 29 năm trưá»ng, khiến cho đất nước hòa bình yên ổn, chứng minh Gia Cát Lượng dùng ngưá»i rất chính xác. Kỳ thá»±c Gia Cát Lượng bản thân là má»™t nhân tài. Ông vì kế hoạch thống nhất Trung Quốc mà đ㠓Cúc cung táºn tụy, đến chết không thôi”. Ông ở trong“Xuất sư biểu” trao cho Háºu Chá»§ có viết:“Nhà thần có 800 cây dâu tằm, áo cÆ¡m con cháu có thể tá»± lo được. Ngày thần chết, không muốn trong nhà có dư dả lụa là gấm vóc hay tiá»n cá»§a lợi tức, cÅ©ng giúp được cho bệ hạ”. Ngưá»i mà ông bổ nhiệm cÅ©ng Ä‘á»u thanh liêm biết tá»± giữ mình. Tương Uyển“Tính cách cao thượng khiêm tốn, trong nhà không tích cóp tài sản gì. Con cái ông Ä‘á»u làm ăn má»™t cách bình dân, không khác gì trăm há»”. Khương Duy cÅ©ng là “Nhà cá»a thanh đạm, không có tài sản gì Ä‘áng kể, ra vào cung chẳng có xe đưa Ä‘ón”.
Làm việc chính sá»± có dá»±a trên Äức hạnh hay không, nó quan hệ đến việc má»™t ngưá»i phải chăng có thể dùng quyá»n hạn trong tay mà mưu lợi cho trăm há», quan hệ đến tác phong và uy tín cá»§a tác phong táºp quán cá»§a nhân dân và quan lại, và sá»± an nguy cá»§a chính quyá»n. Từ xưa đến nay, quan lại có Äức hạnh cao, phẩm cách tốt là cÆ¡ sở cá»§a má»™t ná»n chính trị liêm khiết sáng sá»§a, há» vào bất kỳ lúc nào cÅ©ng có thể đặt lợi ích cá»§a trăm há» lên hàng đầu, Ä‘ó cÅ©ng là giá trị chân chính cá»§a việc chá»n ngưá»i tài đức. Ngược lại, chỉ chá»n dùng kẻ thân thích thì chỉ có thể làm cho đất nước và dân tá»™c suy yếu nguy vong. Bởi vì nó lấy lợi ích cá nhân làm căn bản, khiến cho lòng ích ká»· ham muốn cá nhân bành trướng, những kẻ kém cá»i hoành hành, vô cùng tai hại. Những loạn thần tặc tá» xưa nay, phần nhiá»u không phải là vì kém tài mà là vì kém Äức. Vô Äức má»›i là mối há»a lá»›n cá»§a con ngưá»i.
Thái Kinh thá»i Bắc Tống có sở trưá»ng là thư há»a, lúc ấy rất có danh tiếng. Tống Huy Tông thấy váºy vô cùng vui mừng. Thái Kinh bèn lấy các bức thư há»a và bình phẩm cá»§a mình, má»™t mặt nhá» ngưá»i khác Ä‘em tặng cho Tống Huy Tông, cung phi và hoạn quan. Thái Kinh chính là dá»±a vào kiểu a dua nịnh hót như thế mà dần dần được làm Tể tướng. Hắn hoang phí rất nhiá»u tiá»n cá»§a quốc gia xây dá»±ng mở rá»™ng hoàng cung, cho đến trước lúc triá»u Bắc Tống diệt vong thì Ä‘á»u tại xây dá»±ng, vàng bạc tham ô còn nhiá»u hÆ¡n cả ngân khố triá»u Ä‘ình. Hắn hãm hại trung thần, kết bè kéo đảng, chỉ chá»n dùng toàn thân thích. Má»™t lần, Thái Kinh tìm ngưá»i mà ông ta Ä‘ã đỠbạt trước Ä‘ây là Ngô Bá Cá» làm việc. Ngô Bá Cá» muốn làm theo quy cá»§ chế độ cá»§a triá»u Ä‘ình, Thái Kinh láºp tức nổi giáºn bừng bừng thét: “Äã làm quan to mà còn muốn làm ngưá»i tốt, sao có thể như váºy được?”.Láºp tức giáng chức Ngô Bá Cá» trục xuất khá»i triá»u Ä‘ình. Thá»i kỳ Thái Kinh nắm quyá»n triá»u chính, nạn hối lá»™ hoành hành, dân chúng lầm than, là thá»i kỳ Ä‘en tối nhất trong lịch sá» nhà Bắc Tống. Nhân dân cả nước đứng lên kêu gá»i Ä‘em tá» hình Thái Kinh để tạ tá»™i vá»›i thiên hạ. Trung thư thị lang Hầu Mông nói: “Nếu như Thái Kinh có thể mưu tính má»™t cách Ä‘oan chính, thì dù là Tể tướng hiá»n lương từ thá»i cổ đại cÅ©ng không hÆ¡n được ông ta! Äáng tiếc là ông ta không theo con đưá»ng chính đạo”.
Từ Ä‘ó có thể thấy, bất kể là ngưá»i tài năng, trí óc tá»›i Ä‘âu, nếu như trong lòng không chính, không những là không thể cống hiến cho đất nước, mà ngược lại sẽ tạo thành nguy hại to lá»›n. Äây là do không tu dưỡng đức hạnh mà ra. Ngày nay, đạo đức xã há»™i má»—i ngày trượt dốc hàng vạn dặm, việc chấn hưng ná»n văn hóa thần truyá»n vÄ© đại có ý nghÄ©a càng trá»ng yếu. Pháp luáºt chỉ ràng buá»™c hành vi cá»§a con ngưá»i, còn đạo đức ràng buá»™c tâm ngưá»i, Pháp trị tiểu nhân, Äức trị quân tá». Chúng ta cần phải giữ vững tâm pháp đạo đức, má»›i có thể Ä‘i trên con đưá»ng chính đạo, má»›i có được tương lai tươi sáng, má»›i có thể khiến phong tục táºp quán cá»§a ngưá»i dân Ä‘i theo đưá»ng chính, vạn sá»± được hưng vượng phồn vinh, thiên hạ được thái bình.
Zhi Zhen
Theo daikynguyenvn